"Lượm" không chỉ là một bài thơ nói về chiến tranh, mà còn là một tác phẩm nghệ thuật ca ngợi tinh thần yêu nước, lòng dũng cảm và sự hy sinh vĩ đại của những chiến sĩ trẻ. Bài thơ là sự tưởng nhớ và tri ân sâu sắc đến những linh hồn đã ra đi vì tổ quốc, nhưng cũng là lời cảnh tỉnh cho thế hệ sau về những tổn thất, đau thương mà chiến tranh mang lại.
Mời bạn đọc cùng thả mình vào không gian của bài thơ, cảm nhận sự kết hợp giữa tình yêu quê hương, lòng dũng cảm và sự đau đớn, mất mát trong mỗi câu chữ, và hãy tìm thấy trong đó một phần tâm hồn của mình.
Mời các bạn thưởng thức lại bài thơ Lượm của nhà thơ Tố Hữu
Ngày Huế đổ máu,
Chú Hà Nội về,
Tình cờ chú cháu,
Gặp nhau Hàng Bè.
Chú bé loắt choắt,
Cái xắc xinh xinh,
Cái chân thoăn thoắt,
Cái đầu nghênh nghênh,
Ca-lô đội lệch,
Mồm huýt sáo vang,
Như con chim chích,
Nhảy trên đường vàng…
– “Cháu đi liên lạc,
Vui lắm chú à.
Ở đồn Mang Cá,
Thích hơn ở nhà!”
Cháu cười híp mí,
Má đỏ bồ quân:
– “Thôi, chào đồng chí!”
Cháu đi xa dần…
Cháu đi đường cháu,
Chú lên đường ra,
Ðến nay tháng sáu,
Chợt nghe tin nhà.
Ra thế,
Lượm ơi!
Một hôm nào đó,
Như bao hôm nào,
Chú đồng chí nhỏ,
Bỏ thư vào bao,
Vụt qua mặt trận,
Ðạn bay vèo vèo,
Thư đề “Thượng khẩn”,
Sợ chi hiểm nghèo!
Ðường quê vắng vẻ,
Lúa trổ đòng đòng,
Ca-lô chú bé,
Nhấp nhô trên đồng…
Bỗng loè chớp đỏ,
Thôi rồi, Lượm ơi!
Chú đồng chí nhỏ,
Một dòng máu tươi!
Cháu nằm trên lúa,
Tay nắm chặt bông,
Lúa thơm mùi sữa,
Hồn bay giữa đồng.
Lượm ơi, còn không?
Chú bé loắt choắt,
Cái xắc xinh xinh,
Cái chân thoăn thoắt,
Cái đầu nghênh nghênh.
Ca-lô đội lệch,
Mồm huýt sáo vang,
Như con chim chích,
Nhảy trên đường vàng…
1949